Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2011

ngọng ngịu ngày dài


thế đấy, cuối cùng ngươi cũng đã bay đi
quắp hết ta theo nốt

trú xứ này và cả nỗi vui con người trong ta
xác xơ và hoang vu trở lại

như vụ nổ hạt nhân được thả xuống từ trên cao
ngọn lửa xanh thơ mộng mang hình hài hủy diệt
vỡ tan ta rồi

không ai đủ quyền năng để xóa sạch buổi chiều ngoài tầm thông hiểu của trí tuệ
sau một loạt hành vi và chi tiết vừa khít cho mảnh sắp đặt lạ
lưu giữ chỉ làm đùn lên điếng đắng mùa màng

những giọt suối sông long lanh lảnh lót này sẽ rút vào thế giới vừa truất phế ta:
"kẻ chiến thắng cô đơn chiến lợi phẩm cô quạnh"
ngầu sóng ưu phiền

thế đấy, cuối cùng nàng cũng quắp con bay đi
cạn khô tinh thể ở lại
Thượng đế, cha thích nhìn sự héo hon rậm rạp lòng con sao?
HN,5.3.2011.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét