Thứ Hai, 28 tháng 3, 2011

Chuyện phím ngày nóng

Chưa năm nào Việt Nam nóng như năm nay
Chưa khi nào Sài Gòn nóng như lúc này
Chưa bao giờ tôi nực nội đến vậy
Buổi trưa 35, 36 độ. Không gió. Cúp điện.

Ở quán cà phê Bông Giấy
Gian nan còn lại một muỗng
Và hơi thở mọi thứ dồn lại
Nén tôi như giọt đen rơi tí tách

Nguyễn Thị Hậu réo đến rồi đi
Thiên hạ đến rồi đi vội vã
Tôi nán lại chờ nắng tắt
Rồi ghé nhà thơ Ý Nhi đưa giúp sách

Khổ sở vì nắng tôi thở hồng hộc như con chó điên
Anh Được chủ quán nói tạt bên tai.
“Chưa năm nào Sài Gòn nóng như năm nay. Nóng cực đại”
Tôi cũng ậm ừ: “dạ, nắng quả là cực quá chừng anh nhỉ?!”

Em gái bưng li đen đá đến bàn bên. Nghe được.
Tủm tỉm cười, ngoắc mông quay đi khêu gió.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét