Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2011

Lời tự sự của con đường

Tôi là một con đường lành lặn và hạnh phúc trước kia, trước kia thôi
những vòng xe lướt êm leng keng tiếng cười trần thế
hạnh phúc của con đường tôi là vào giờ cao điểm loài người bon bon đời sống ben ben

bây giờ tôi là một con đường đậu nhiều lô cốt
sự ngơ ngác và mất ngủ đã ghẻ lở, hốc hác hình dong tôi

tôi thường khóc mỗi giờ cao điểm
loài người hay nhăn nhó và chửi bới tôi
đau điếng lạnh lùng

pô lơi, họ đâu biết tôi đang phờ phạc vì chịu đựng
sức nặng và khói bụi từ họ và xe cộ muôn người

sự lành lặn và nụ cười khoái trá của tôi trước kia
ai xé đi rồi
làm ơn mang trả lại

hỡi loài người đừng nhầm lẫn đối tượng để trút
giận tôi là một con đường vô tội đáng thương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét