Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2011

Cuộn lên

Thức dậy sau một giấc đêm rậm rạp màu tối.
Gã không còn thấy ánh sáng yêu thương của mặt trời ngái ngủ, 

xa mù sương khói giăng giăng.

 Sự buồn cuộn lên, thêu thùa sặc sỡ tâm trí như chiếc áo lụa mượt lộng.
Nỗi vui lắng xuống đáy giếng tâm hồn. 


Mỗi đêm một giấc mơ,
lúc da diết nhớ nhung cuộc tình ngoài địa hạt trang giấy,
lúc cuồng phong lãnh hải trong lòng.


Ôi người tình của gã,
sức mạnh vô hình nào đã vẫy gọi,
kéo trôi nụ cười lúng liếng của trái tim xuống đời khói bụi,
mây mù và tiếng ồn tạp cảm ngôn lời trần thế.


HN.11.7.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét