thi sĩ mọc xanh tâm hồn của biển
tư tưởng nhóm bùng từng cuộn sóng long lanh
như sợi chỉ vẽ lên hoa văn ấm áp
du ca mùa hải phận cô đơn
có đôi khi thi sĩ là cái giếng làng
mưa xuống hòa vào mạch ngầm xóc đến
ngọt ngào đùn thơm ngụm nắng
khanh khách nỗi mừng hạn treo
sinh ra lỡ làm thi sĩ ở đất nước tôi
hiện thực buồn nôn câu thơ buồn ngủ
sự dấn thân là một biểu tượng rậm buồn
năng lượng của thời đại hụt hơi
phù sa của thời gian đằng đẵng
tiếng reo vui là lời gió nỉ non.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét