Sau 15 phút nghỉ ngơi và dời địa điểm
Chúng tôi ngồi vào hiệp 2, cũng không sử dụng trọng tài.
Mỗi người tự sắm vai.
Chúng tôi nhập cuộc ở trên cao, góc phố Bà Triệu,
nơi đã được cách âm, tránh phải gió
quét bừa sẽ vô tình làm rụng
anh em tôi, bốn chiếc lá xanh
đậu lại “mọc nghiêng” bàn nhậu.
Mang trong mình chút bí ẩn, thỉnh thoảng phục hoạt tí
tẹo phép màu, chúng tôi còn là những cơ tửu.
Những chiếc cốc là quả bóng của mỗi người.
Bao tử là sân vận động, những đường hớp nóng bỏng, gây cấn sẽ
xốc lại cảm xúc chúng tôi.
Đây là trận đấu được tổ chức để chúc
mừng sinh nhật chị tôi, chiếc lá đầy
thương tích cuộc đời, năm nay bốn mươi mùa trăng đục.
Khác với không khí hiệp 1, 2/3 của hiệp 2, bỗng
toá màu mận chín, âm thanh nứt vỏ, bốn chiếc lá rúc vào,
thu lu khóc.
Ngoài kia, ở phía dưới, Hà Nội là cái tủ lạnh, lớt phớt mưa xuân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét