Sáng nay thức dậy, chợt nhớ hôm qua mình như quên một điều gì. Mình cố suy nghĩ, nhưng càng cố bao nhiêu thì càng vô ích bấy nhiêu. Nói thật nhé bạn, trí nhớ mình không tốt. Có nhiều lần mình giận mình dữ dội, mình hét lên lời nguyền rủa về trí nhớ tồi tệ của mình nữa.
Loay hoay thế nào mình lại cúi xuống nhấn nút khởi động máy vi tính. Ồ, đó là thói quen máy móc của mình, mỗi buổi sáng mở mắt chào ngày mới. Hành động tiếp theo của mình là ngồi trước màn hình và ấn nút mở nguồn điện thoại. Sau đó lướt báo và gọi điện cho người thân, bằng hữu. Nhưng bây giờ thì ngược lại một chút, mình bỗng nhớ ra rồi. Ôi trí nhớ của tôi, sáng nay Hà Nội dần dần ấm, không lây phây mưa phùn, nên sóng mạnh và không rớt mạng đó mà.
Ngón tay mình di di thật nhanh, chớp cái tên người bạn thân đã hiện ra. Nhưng trời ạ, chỉ nghe âm thanh đều đều vô vị vọng đến bên tai "số máy quý khách vừa gọi ...số máy quý khách vừa gọi,..." Mình vội liếc qua tờ lịch trên tường, ái chà hôm nay đã là chủ nhật rồi ư. Thế là, giờ này bạn mình đang ngồi chễm trệ trên chiếc Boeing 777 rồi, còn gì. Người bạn thân ấy đã rời Việt Nam, qua Mĩ theo diện bảo lãnh đoàn tụ gia đình.
Ở Sài Gòn, hắn là Luật sư của Trung tâm bảo vệ quyền tác giả âm nhạc phía Nam. Không riêng gia đình, bạn bè, người Chăm cũng hãnh diện lây. Với Đồng Chuông Tử tôi, cũng đã "chấm phá" chân dung hắn bằng ba bài thơ liên hoàn, hóm hỉnh, gây cấn và chân tình. Bài thơ ấy, nằm trong tập "Mùi thơm của im lặng" và cũng được bạn đọc cả nước tìm đọc nhiều. Thú vị hơn, có trang mạng còn cho đó là truyện ngắn. Còn tác giả thì sinh năm 1930 và không rõ năm...tò tí te..
Dưới đây, xin post lại bài thơ gọi là tiễn bạn lên đường. Chúc Saradon bình an hạnh phúc phát tài bên người vợ đẹp con xinh. Hẹn gặp lại!
Đồng Chuông Tử.
Chuyện hắn
Sarađôn
1.
Mọc lên từ xứ sở của nắng. Xứ sở của những bông hoa nở trong khô hạn quanh năm. Những bông hoa xum xuê huyền thoại. Gai góc và nhói trong kí ức của thời tiết. Hắn đẹp như một bài ariya buồn.
Trôi định phận của thế giới. Hắn trôi trong định phận của chính mình. Cũ và mới. Trôi trừu tượng và hiện thực. Hắn bỗng thành sông Lu. Mát lạnh và phiêu lãng những đồi vực.
Trôi đi là để trở lại. Rực rỡ và thơm mùi ánh sáng chín.
2.
Rija Nưgar hắn như chim
Bay về Chakleng mừng vui đậu hót
Líu lo sướng trời
Tôi thấy hắn giống cá thì đúng hơn
Hắn thích bơi lội và búng mình ngắm nghía
Bầu trời mây gió và mưa trần gian loà xoà
Thỉnh thoảng hắn tràn mùa thu phương phước
Đắm đuối rụng lá và rần rần bay ướt
Trần truồng những lời lũ lụt trong xanh.
3.
Hắn có nhiều bí mật trồi gas như chai bia Sài Gòn đỏ. Tôi đã khui bên dòng kênh Nhiêu Lộc đen sì.
Có thể hắn là đàn ông Chăm đầu tiên massage nhiều nhất Việt Nam
Có thể hắn là đàn ông Chăm mê hát cải lương nhất nhì Nam bộ
Nhiều lúc tôi tự nghĩ sẽ hay hơn nếu hắn trở thành nghệ sĩ cải lương. Đẹp trai, phong độ, hào hoa. Thiệt cũng lạ cho đời hắn
Giờ hắn đã là một luật sư. Hắn mới được vợ cưới một tuần lễ. Nghĩ mừng thầm cho đời hắn
Nhưng một hôm tôi đã vật nhau với hắn trong đêm say tuý luý ở gần ngã tư Bình Triệu vì cái tội lớn lao, hắn không cắn vỡ nổi một chữ K Chăm mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét