Thứ Năm, 24 tháng 2, 2011

Giữa một thế giới vắng Thượng đế


có ai đó nói Thượng đế đã chết rồi
cũng ai đó bảo làm gì có khéo tưởng tượng nhé
đừng huyền sử truyền thuyết cổ tích
thôi khéo nặn tiến hóa li kì
có ai đó nói có ai đó nói...
riêng tôi im lặng im lặng im lặng
vẫy tay chào Ngài đi lánh loài người

chúng ta thử hình dung xem thế giới này
từ Đông sang Tây xuống biển lên rừng
nông thôn thành thị lũng sâu núi cao
chùa chiền thánh địa nhà thờ ...
nơi nào không bị trí tuệ con người xộc vào vấy bẩn?

cuộc sống hiện đại con người hiện đại
mệt mỏi phờ phạc thể hạt cô đơn
ngơ ngác và thất lạc trong phố đức tin nở
vật chất tạo được chẳng thấm vào đâu
tinh thần mon men cây khô không nước tưới
hoặc nước rưới đã cạn linh

ơ này thiên thần ơ này thiên thần
làm ơn thức dậy sau tiếng gáy vang bến bờ 
mở cánh cửa lãng quên vỡ cụm gió nhân gian
thong dong bay bơi rơi đậu
quắp xứ sở nào đó yêu thích đem về lung bung vui đùa  
như nước Mĩ chẳng hạn
nước Mĩ thênh thang lộng lẫy
trọng lượng vô hình tỏa sóng bao la
có công dân kia ngủ gật bên sự thật
lơ thơ máy móc
họ
cuồng vũ trong nghi lễ bánh mì

đất nước tôi ôi đất nước tôi
chiến tranh và kí ức của nó đã làm đau những cơn mưa thơ mộng
sưng tấy nắng ngời

đất nước tôi ôi đất nước tôi
cánh rừng còn lại leo lên cung trăng thút thít
dòng sông mơ cuộc tẩy trần gấp gáp
con đường hồi hộp ôm rậm vết thương
 
 tất cả mọi nơi trên trái đất
đã diễn dịch chệch choạc ngôi lời Thượng đế
làm trôi hết phép màu bên trong nó
và hành vi và suy tư phàm tục cũng dự phần ô trọc

mọi cố gắng can thiệp của Ngài trở nên vô hiệu
như một cá nhân tràn đầy yêu thương Ngài khóc
rồi vội vàng rời bỏ con người.
Đồng Chuông Tử gọi mãi gọi mãi 
Ngài cũng mặc
thôi rồi tèo ơi.
ĐCT.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét