Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2011

Chùm thơ của nhà thơ Thông Minh Diễm

LTS: Thông Minh Diễm, bút danh khác, Diễm Sơn. Anh sinh năm 1978, tại plei Pajai ( Ma Lâm), Bình Thuận. Anh xuất hiện liên tục trên đặc san Tagalau - tuyển tập sáng tác - sưu tầm - nghiên cứu Chăm, do Inrasara đồng sáng lập và chủ biên. Dongchuongtu.blogspot.com vừa nhận được chùm thơ mới của anh. Lâu lắm đọc lại thơ TMD, chùm thơ này khiến những ai yêu thơ ca đích thực còn "vớt vát" niềm tin vào bản năng thi sĩ đích thực, ngôn ngữ và tâm thức réo gọi trỗi về. Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.


KÍ ỨC & NHỮNG LIÊN TƯỞNG

Sự thiếu vắng hoài vọng khi nỗi đau thường niên có mặt
một hoài vọng mờ hun hút
lặng lẽ như một bản sao dịu dàng nước mắt
trên hành trình khởi thảo.

Câu thơ liên tưởng không chủ ý hiện thực
nơi hiện tưởng hiện sinh ban phát
một khoanh vùng nhen nhúm
hóa giải những ưu tư
trôi rữa lạc lầm
thơ chập chững …
như dòng sông mơ hồ vẫn hoài phí nguồn phù sa
miệt mài trồi ngang tầm im lặng.

Đôi khi một tiềm ẩn thình lình nhảy lên
chở đầy tiếng hét giữa gió và cát
con đường bụi bặm, bức tường rêu xan xát
hoang trùng trùng rạp phía giấc mơ …

Ngọn đồi, bóng người, thiếu oxi nhịp thở
thiếu tiếng trống, điệu múa, thiếu Xaranai nhức nhối
thiếu luôn quán café Tagalau
trong hơi ấm bàn tay mềm dịu
trong mớ buồn cuộc tình theo tháng năm
nhớ

Một mai mở chuyến em hành hương Tháp
bình minh ngời rỡ sôi động hôm nay.


KHÚC CA RỜI

Sân khấu dựng vội
đèn màu nhập nhòe làm lác mắt dân quê
những ánh mắt háo hức chờ đợi
đêm hội – niềm tin.

Dẫu bất ngờ rẽ vào phiền muộn
dẫu đêm rót ngàn giọt buồn
tiếng ca rạc rời chảy giữa làn môi tươi thắm
nung nấu gọi người tình trăm năm
gọi bóng chim biệt tăm.
Khúc dân ca
mãi nghe dòng sông triển hạn dấu chân hoài vọng
vẫn nghe mùa màng vọng lời ru đứt quãng
đời mênh mông mênh mông

Sân khấu trần gian
em gọi vào đâu?
Tiếng hát em vội làm huyền thoại.


BẾN NƯỚC EM

Như thể còn buổi chiều
người con gái vẫn ra sông lấy nước
những vò nước sóng sánh màu tim vỡ
trượt dài những mùa nắng.

Rồi một hôm
bến nước bỗng dưng thưa vắng
mùi mưa xông lên ruộng đồng
xanh mơn man bước chân trầm biệt xứ
xa lắc lơ
mở vòng tay em tìm về đỉnh thức
giữa muôn miền nhịp sóng
bão
đời anh.

Dẫu cách đất xa sông, dẫu chia niềm ẩn mật
đã gọi trong im lặng, đã đợi chờ trong nuối tiếc
cánh hoa hồng rã tan rã tan, tháng năm dồn nén
dự cảm một thoáng em.

Ban mai trời như mắt lênh đênh
bây giờ đang vỡ con dường rực nắng
em sẽ đến ngỡ ngày xưa rung động
sôi nổi cho anh những cảm giác
cảm giác của dòng sông ươn ướt
rồi tất cả ngày mai ùa tan vào biển.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét